Nguyễn Đình Toàn
Kinh Cầu Cho Tuổi Trẻ
Vâng, tuổi trẻ tội như lá thu
đã nửa vàng từ cơn gió đưa
hồn còn trong như một bài kinh
lòng còn cay trong khói chiến tranh
Vâng, tuổi trẻ tội như phúc âm
đã giao buồn từ đêm tối tăm
người còn say sưa bày cuộc vui
rừng thịt xương máu ngỏi còn khơi (?)
Hòa bình đến, với lời cầu xin
triệu hồi chuông trong tháp tin vui
Nhưng âm vang chưa tàn
đã thấy một thủy triều nước mắt đầy hơn
Ôi, lịch sử Việt Nam xót xa
đã xui người ngày thêm cách chia
người bỏ đi xa,
người còn đây, chịu tội thay trên thánh giá đời
Ôi, hận thù đã che kín mây
đã treo người trên đỉnh đắng cay
Đời dù xoay trăm chiều ngược xuôi
Tuổi trẻ tôi vẫn lạnh lùng phai
Vâng, tuổi trẻ tội như phúc âm
....................vẫn lạnh lùng phai
Vâng, tuổi trẻ tội như lá thu
đã nửa vàng từ cơn gió đưa
hồn còn trong như một bài kinh
lòng còn cay trong khói chiến tranh
Hãy Thắp Cho Nhau Một Ngọn Ðèn-Nam Lộc
1)
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Dù mịt mùng xa xăm
Một ngọn đèn trong đêm mờ ám
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Dù chẳng còn hơi ấm
Cho lạnh lùng thấm qua lòng anh
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Một ngọn đèn trăm năm
Rồi thả đèn trôi trên dòng sông
Như tháng giêng trong đêm nguyệt rằm
Người thả đèn trên sóng
Cầu nguyện cho những ai trầm luân
ĐK:
Ðêm quê hương, đêm treo trên một cành ngang
Chôn nhau xong làm dấu nhớ chỗ ai nằm
Cơn mưa giông, đêm qua đông trời lạnh lắm
Gió khắp bốn bề cây rừng, núi run hình bóng
Mai rạng đông, đến lượt ai đem chôn
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Dù tình đời mong manh
Lòng chẳng còn trông mong gì nữa
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Tình còn là tin nhắn
Chẳng còn đèn sẽ soi ngày không
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Ðể một mình trong đêm
Anh tưởng nhìn ra em còn hơn
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Một ngọn đèn tai biến
Một ngọn đèn tóc tang dửng dưng
2)
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Bằng lửa sầu tim anh
Một ngọn đèn lênh đênh ngày tháng
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Dù mệt nhoài trông ngóng
Ðể nhủ lòng gắng nuôi niềm tin
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Một ngọn đèn đau thương
Ðã nhạt nhòa hơn hơi tình duyên
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Bằng nhọc nhằn cay đắng
Của hình hài rã trong trại giam
ĐK:
Ôi đêm đen, đêm mang trăm niềm ai oán
Ðêm chôn ta từng canh vắng, đêm âm thầm
Ðêm thê lương, đêm không mong trời sẽ sáng
Ðêm nghe xương rời rã buồn, ngón tay bẻ đốt
Như ngày xanh gẫy từ em qua anh
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Dù lửa tàn trong anh
Không còn đủ khêu thêm đèn sáng
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Ðể dù trong tăm tối
Có mộng còn biết nơi tìm sang
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Rồi thả hồn bay lên
Nơi hẹn hò không tên gặp em
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Ðể dù trong xa vắng
Em còn được cháy trong lòng anh
Cố thắp cho nhau một ngọn đèn
Ðể dù trong tăm tối
Ta còn được cháy trong lòng nhau
Quê hương tôi (Nguyễn Đình Toàn) 1982 - Khánh Ly
Quê hương tôi, đã bao ngày chìm trong lửa khói
đến bây giờ chiến tranh tan rồi
nhưng người vẫn giết người
nhưng người vẫn khóc người
Những đêm dài ai thương nhớ ai
những ai cầm bằng như đã thôi
đời buông xuôi, hồn chơi vơi
và ai dứt ngang ơn trời
mong đi hết giấc mơ dài
tìm thấy ai
Hoa xuân không tươi trên cành
mưa thu thôi buông tơ mành
cây khô chim đau tha tình dấu quanh
Ai đi xa xôi mong gì
bao nhiêu lâu đây, sẽ về
hay như cây non qua thì chết đi
Còn gặp lại nhau không anh
còn gặp lại nhau không em
một ngày một xa nhau thêm
Hồn chập chờn trong mê oan
tình nửa chừng xuân đau thương
đời nửa già xin nguôi quên
đêm ngủ trăng gió lên
đêm mòn hao giấc tiên
Quê hương tôi, đã bao ngày chìm trong lửa khói
đến bây giờ chiến tranh tan rồi
nhưng người vẫn giết người
nhưng người vẫn khóc người
Những duyên tình không mong đến nơi
những mặt trời lẻ loi đắng cay
ngày im hơi, đường chia đôi
và nước mắt đã chôn vùi
bao mơ ước đã ngậm ngùi theo nước trôi
Tôi đã sống (Nguyễn Đình Toàn) 1982-Khánh Ly
Tôi đã sống những ngày không tên không tuổi
sống những ngày không nói không nghe
sống những ngày gỗ dá vô tri
Tôi đã sống những ngày tăm tối u mê
sống lạc loài như cơn gió khuya
sống nặng nề như tiếng chân người
đi về mỏi mê
Tôi đã sống những ngày không trông không đợi
sống những ngày no đói quanh co
sống những ngày râu tóc ngây ngô
Tôi đã sống những ngày gân máu xanh khô
sống vật vờ như con sóng đưa
sống mịt mù lê kiếp sống thừa
ra vào ngẩn ngơ
Đêm nghe ngóng quanh mình
đêm gan thắt tim buồn
tay thiêu đốt hư không
Đêm vang tiếng côn trùng
đêm thân xác hao mòn
đêm tay gối sương mềm.
Sao rơi rớt lưng trời
hay nứơc mắt đưa người
đưa ta đến đâu đây
Đêm thao thức trông trời
đêm xa vắng tin người
âm u tíêng đời vui
Tôi đã sống những ngày
như con sâu mỏi
co thân gầy đo lối bơ vơ
nghe mưa về nghe gió ra đi
Tôi đã sống những ngày
thôi sống cho qua
thấy một người trên nỗi xót xa
sống đợi ngày theo nứơc sông đầy
trôi về miền xa
Tôi đã sống những ngày không trông không đợi
..........trôi về miền xa
Tro tàn (Nguyễn Đình Toàn) 2002-Khánh Ly
Ta có thở khói thương nhau
Tình cũng như nhang tàn
Ta còn nương náu trong đời không bao lâu
Lòng có đau thì cũng như là nắng qua chiều
Thôi cũng nhẹ...
Ta yêu nhau trong nghèo khó
Khi quê huơng tàn phá
Được mấy ngày vui trong đời
Tóc biếc ngoảnh đi đã đỏ màu phai
Ta xa nhau vào lúc xa đời
Bóng bỏ theo người đổ cho hết cuộc rủi may
Cứ coi là mất coi là hết
Lật ngửa bàn tay mà cắt dây
dẫu cho còn có khi nào nữa
Gặp được nhau cũng muộn rồi
Đừng hỏi tình xa bao lâu tình sẽ lạ
và hỏi người chia xa nhau lòng có sợ
Gương lạnh bóng mờ
Còn một phần ba cây nhang đời cháy vội
Đội một hòn than chôn chân sầu đứng đợi
Tro tàn rụng rơi...
Mưa khuya (Nguyễn Đình Toàn) 1999-Khánh Ly
Đêm qua mưa bỗng về nửa khuya,
Đêm bao la đêm trở mình nghe
Nghe ra muôn lời xa, âm u kêu gọi ta
Xin thôi nuôi tình đã chia lìa
Ôi bao nhiêu những lời anh nói,
Như kim khâu kín hồn lẻ loi.
Như trăng soi từng đêm, như sao gom lời huyên ...
" Đừng nhớ hoài cuộc tình đã quên. "
Một lần yêu thôi đã, thấy tóc xanh thơ
Và hồn cây sương lá đã thành đá thờ.
Buồn lòng ta từ đó, mang bó hoa tang.
Đợi từng mùa đông đến xé thêm nỗi buồn.
Mưa ơi mưa, mưa từ vực sâu...
Hay mưa rơi từ đỉnh trời đau
Mưa có mong người sau, thương yêu nhau bền lâu,
Thì kiếp này còn gì nữa đâu
Có bao giờ (Nguyễn Đình Toàn)-Khánh Ly
Có bao giờ em trở lại đây
Đứng dưới trời cao ngửng trông mây
Nghe gió hắt trong cây nhắc lại thời thơ dại
Cuộc đổi thay còn lại ai ... nay đã được nghỉ ngơi
Dẫu cho tình có ngậm ngùi khơi
Đến những ngày vắng lạnh xa xôi
Trong mỗi vết trăng soi có một lời réo gọi
Của tình xa, của người xưa
Đã đổi thật thành mơ
Đêm thao thức mây đưa
Đêm rưng rức sao thưa
Quanh mình nghe đã lạ
Ai xa đã xa chưa
Ai quên đã quên chưa
Thôi nặng lòng chi nữa
Có tay nào che nổi trời mưa
Cho vai đừng ướt nặng bơ vơ
Hãy nói với đêm khuya
Một lời nói nhỏ
Tình là chi mà nhiều khi chôn được ở lòng ta
Tình là chi mà nhiều khi chôn lại nở thành hoa...
Tự tình khúc (Nguyễn Đình Toàn) 2002
Nếu mai ngày (Nguyễn Đình Toàn) 1999-Khánh Ly
Tôi đã sống (Nguyễn Đình Toàn) 1982
Nhạc Nguyễn Đình Toàn